Truyện Sex Sợi xích
Ngày thứ hai.
Sáng sớm giật mình thức dậy, tôi vẫn còn lạ lẫm với không gian của ngôi nhà mới. Đêm qua, tôi ngủ quên lúc nào không hay. Quay sang nhìn anh vẫn còn ngủ, tôi kéo chăn đắp cho anh, trời đang nhuốm lạnh do cơn mưa buổi sang. Tôi nhẹ nhàng bước xuống nhà, làm quen với căn bếp.
Tôi chuẩn bị bữa ăn sang của ngày đầu tiên cho chồng… Đang loay hoay làm món, bỗng từ phía sau có vòng tay ấm áp ôm chặt tôi:
– Sao em không ngủ thêm một chút nữa cho khỏe?
– Em có làm gì đâu mà mệt. Hôm nay là ngày đầu tiên em làm nội trợ, không biết có vừa miệng anh không?
– Vợ yêu chắc chắn là nấu món gì cũng ngon, em có cần anh phụ việc không? Chứ một mình em làm buồn lắm.
Thấy vậy tôi đưa rổ rau cho anh làm, anh ngắt cọng dài, cọng ngắn làm tôi mắc cười:
– Anh ơi! Rửa rau coi chừng sâu đó nghen.
– Em yên tâm, con sâu mà gặp anh sẽ tự lăn ra chết… Á có một con sâu nè!
Anh đưa con sâu cho tôi, tôi hoảng hồn la lên. Tôi và anh rượt đuổi trong nhà, tiếng cười vang dội của hai người làm tôi thấy thế gian thật tuyệt vời khi có chồng bên cạnh…
Buổi tối cũng đến, anh đốt thật nhiều ngọn nến thơm trong phòng, đem lại cho tôi cảm giác rất ấm cúng và lãng mạn…
Tôi nằm trên giường với bộ đồ ngủ mong manh. Tôi giả nhắm mắt lại… Anh đến gần hôn nhẹ, lên má tôi, rồi lần đến môi, khiến tôi chìm trong cảm giác phiêu linh, bồng bềnh…
– Em mặc them áo vào cho ấm.
Tôi ngỡ ngàng, mở mắt to nhìn anh. Anh nhìn tôi cười, đi ra góc bàn lục lọi tìm kiếm gì đó. Thêm một lúc, anh biến mất ở nhà sau.
Chờ hoài, sốt ruột, tôi đành bước xuống giường tìm anh.
Tôi thấy anh đang ngồi co ro trong một góc tối, không biết anh đang làm gì? Tôi đặt tay lên vai anh.
Anh giật mình, ngước nhìn tôi với ánh mắt hoảng hốt rồi ấp úng:
– Em… a… bà hoàng của anh có từng nghe chuyện “Nghìn lẻ một đêm” chưa?
Tôi thấy hơi lảng với câu hỏi của anh trong lúc này, nhưng không muốn anh cụt hứng, nên mỉm cười.
Anh đưa tôi vào phòng, leo lên giường ôm tôi rồi bắt đầu kể chuyện. Được một lúc anh ngủ thiếp đi. Tôi hụt hẫng nhìn anh, với nhiều dấu hỏi trong đầu, rồi lặng lẽ đắp chăn cho anh ngủ!
Nhìn anh ngủ một lúc, tôi cũng nhắm mắt lại, nhưng vẫn bồn chồn đến gần sáng, vì nghĩ đến món quà quí nhất của đời con gái tôi dành tặng anh. Tôi sẽ không nói ra vì muốn anh tự khám phá điều đó… Nó cũng đồng nghĩa với chữ “còn trinh”.