TruyệnSex.App ➡ Đọc Truyện Sex , Truyện Người Lớn Miễn Phí
– Cường ơi, giúp chị với. Tôi lật đật chạy lên phòng chị. Ở cái tuổi mà ông bà mình vẫn gọi là bẻ gãy sừng trâu, vì siêng năng tập thể dục, tôi được sở hữu một thân hình thật cường tráng. Tất nhiên, với một thân hình tràn trề nhựa sống như thế, những đòi hỏi về mặt thể xác cũng là lẽ thường tình. Từ sau cái lần “đái dầm” ấy, tôi vẫn thường lén lút thủ dâm với hình ảnh Chị Huyền. Chị Huyền có khuôn mặt dễ mến, như cái điểm chính thu hút tôi chắc các bạn cũng đoán được là thân hình vệ nữ ở tuổi 18 của chị. Chiếc váy ngắn màu trắng mong manh không làm tròn cái chức năng mà nó được giao phó là che đậy thân hình chị nhưng lại đồng lõa với những tia nắng buổi sáng...
… Pulled my trigger, now he’s dead. Mama, life had just begun. But now I’ve gone and thrown it all away. Mama, ooh, Didn’t mean to make you cry. If I’m not back again this time tomorrow. Carry on, carry on as if nothing really matters. Too late, my time has come. Sends shivers down my spine, body’s aching all the time. Goodbye, everybody, I’ve got to go. Gotta leave you all behind and face the truth. Mama, ooh, I don’t want to die. I sometimes wish I’d never been born at all. … Tôi vừa phi con wave đen vừa hát theo bài hát Bohemian Rhapsody của the Queen. Hôm nay có lịch khám sức khỏe của công ty tại Viện y học biển. Khám xong thì cũng 5h30 chiều, trời giữa thu cũng bắt đầu đã ngả vàng, không khí hơi xe lạnh. Rùng mình vì thời tiết...
Chào các bạn, những dòng tôi viết dưới đây không phải là truyện sex, nhưng vì những xúc cảm khi đọc xong truyện Câu chuyện đời tôi, tôi muốn chia sẻ cho anh em trong truyensex.app một câu chuyện. Tôi viết câu chuyện này khi đã đi qua cái tuổi học trò, khi đã xa lắm những sự hồn nhiên, những ngây thơ vụng dại, những mộng mơ đầu đời… Tôi được tin sẽ chuyển về ngôi trường huyện quê nhà để học năm cuối cấp. Khi đó, tôi cứ nghĩ học ở đâu cũng vậy, với tôi, hai năm dưới ngôi trường chuyên đại học quốc gia là những ngày tháng dài đầy chán nản, và năm 12 chắc cũng vậy. Nhưng không, tôi nhầm. Suốt một năm học ở đây, tôi đã có biết bao kỷ niệm, được nếm đủ hương vị học trò,được gặp người bạn thân...
Từ trước tới nay tôi vẫn thường nghĩ mọi chuyện đều có thể giải quyết được, tất cả, tất cả đều có thể giải quyết cho đến khi tôi gặp em… Từ cái nhìn đầu tiên em đã khiến tôi quay cuồng. Đi đâu đến đâu tôi vẫn luôn nghĩ về em. Em đến với tôi thật tình cờ. Chỉ là một dịp tôi được đưa em về nhà sau buổi học anh văn. Tôi không giấu nổi cảm xúc của mình. Trong đầu tôi không lúc nào không thôi thúc ý định muốn chiếm đoạt em. Tôi hèn hạ và đểu cáng thế đấy. Nhưng bất cứ thằng đàn ông nào không có ý định với em chỉ co’ thể la` những thằng đầu óc bất bình thường. Em đẹp lắm em có biết không. Mọi nàng tiên trên thế giới này cũng không sánh bằng em. Tôi yêu...
Phần 1: Duyên nợ Cuộc đời mỗi người trong chúng ta đều là một câu chuyện. Có điểm chung, cũng không ít sự khác biệt. Người ta nói nên trải qua sóng gió thì mới thấm thía hiểu hết ý nghĩa của cuộc đời. Có người lại nói một cuộc sống bình yên mới mục tiêu hướng tới của tất cả mọi người. Nhưng đó chỉ là triết lý sống của những kẻ ngồi hàng cà phê mỗi sáng đem ra bàn luận với nhau mà thôi. Vì ai được chọn lựa cuộc đời của mình sẽ như thế nào… Câu chuyện của Minh Tùng và Thùy Trang lại rất khác những người khác, ít ra là những trải nghiệm về đời sống tình dục đầy màu sắc của họ. Minh Tùng sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả, gia phong nề nếp. Ba là cán...
Tui là một thằng nhóc hay cười và cũng hay nổi điên. Lên cấp III được một năm rồi, bạn bè tui thằng nào cũng có gấu hết, chỉ có tui là chưa có. Tía má tụi nó, mới mười mấy tuổi mà bày đặt có gấu với cọp. Tui rủa mỗi khi có thằng đem người yêu ra khoe. Tụi con gái trong lớp nghe vậy thì cười khúc khích. Không hiểu tụi nó nghĩ gì mà cười. Mấy thằng bạn thân thì ngồi chọc tui rồi cười phá lên. Tụi nó cứ: – Ê ku, muốn có gấu thì ít nhất mày cũng phải được như anh Văn Cầy. Nhìn mày cứ như con ma ốm đói vậy. Thằng Văn Cầy ngồi trên quay xuống che miệng cười khúc khích. Thật ra thằng đó tên Hoàng nhưng ba nó bán thịt chó nên cả lớp ai cũng kêu...
Hắn đứng nép trong bụi lau sậy cao khỏi đầu người, cẩn trọng nhìn khắp nơi. Hắn vừa trốn khỏi trại tù nên rất lo, nếu bị chộp lại chắc chắn sẽ không cơ may nào thoát nữa. Nhà cửa ở đây rải rác, một mặt quay ra đường có cửa nẻo đàng hoàng, còn mặt sau thì trống huơ trống hoác. Hắn có thể đột nhập vào bất cứ nhà nào để kiếm ăn và đòi một bộ quần áo trút bỏ đồ tù, song hắn chưa dám. Chỉ sợ lớ ngớ chui vào hộ có đông người thì thiệt thân là cái chắc. Bộ đồ sọc dưa tố cáo thân phận hắn ngay và người ta sẽ trói quách hắn lại nộp cho cảnh sát. Đã mấy ngày hắn chưa có gì bỏ bụng, hắn đói lắm mà vẫn phải chờ. Phải cẩn thận dò xét xem nơi...
Hắn chưa bao giờ thương yêu con vợ trẻ. Chỉ cần nhìn thấy cô ta là hắn phát cáu. Hắn có thích lấy cô ta đâu. Tại ba má hắn ở dưới quê hứa hẹn. Cô ta là gái quê, không đẹp không xấu, hiền lành, giỏi việc nội trợ, nhưng cô ngu qúa. Cái ngu đó mà làm hắn càng ngày càng ghét cô. Mới lấy nhau có một năm mà hắn muốn điên lên. Lâu ngày cái ghét cứ gia tăng rồi trở thành cái thù cái hận, đâm ra chuyện gì hắn cũng trút giận lên đầu con vợ nhà quê của hắn một cách vô lý. Hắn coi con vợ như một thứ công cụ tình dục, hay đúng hơn là một nô lệ tình dục. Mới đầu mỗi lần làm tình là hắn hành hạ và đánh đập con vợ cho hả giận, dần dần...
Mỹ Dung rón ra rón rén đi vào phòng, không muốn làm ai thức giấc, vì bây giờ là hai giờ đêm. Cô mới từ tiệc sinh nhật đứa bạn về, nhẹ nhàng vào phòng, đóng cửa rồi bật đèn. Ông bà nội mấy ngày này đang ở nhà cô, cô sợ làm họ tỉnh giấc. Cô vô lực nằm trên giường, cảm giác khó chịu bứt rứt trong người. Từ lúc ở bữa tiệc cô đã thấy cả người nóng bức, hiện tại cần phải giải tỏa. Cô cởi quần áo, thay bộ đồ ngủ. Cô nhẹ nhàng nhào nặn, xoa bóp bầu vú của mình. Ngón tay cô vân vê đùa giỡn đầu vú cho đến khi căng cứng. Dần dần, cô trượt tay theo bụng lần xuống âm hộ đã ngứa ngáy từ lâu. Cô dạng chân ra, nâng mông lên, dùng ngón giữa tay phải luồn...
Câu chuyện đầu tiên đã xảy ra 8 năm. Dù 8 năm là một thời gian không dài nhưng nó đủ để làm thay đổi cả một con người. Bước xuống xe buýt, tôi gọi ngay chiếc xe ôm đi thẳng về phòng Dung, người mà tôi vẫn gọi, vẫn nghĩ, vẫn xem là “vợ yêu”. Trên đường về, tôi không quên ghé mua 21 chiếc hoa hồng tặng em, và 1 đôi kẹp tóc, vài thứ đồ trang điểm cho nàng, vài món quà lưu niệm từ thành phố biển Vũng Tàu. Đoạn đường chỉ 2km từ bến xe buýt về đến phòng em sao hôm nay như dài hơn. Cũng phải thôi vì đã hơn 10 ngày rồi không gặp nhau, nỗi nhớ và cả niềm vui mà thấy mình như nhảy chân sáo về nhà để được gặp Dung. Tôi hình dung ra đôi mắt to tròn...
Hôm nay tôi sẽ kể lại những mẫu chuyện có thật về những phi vụ lén lút “sờ mó” mà theo cách gọi văn hoa là quấy rối tình dục. Tuy vẫn có thể sờ mó thoải mái khi vào quán café không đèn hoặc các tiệm massage. Nhưng sờ mó một cách lén lút và quan sát những phản ứng khác nhau của victim vẫn có một sự kích thích nhất định và một cảm giác sung sướng rất khá lạ. Phần 1 Mặc dù mấy đứa bạn nam cùng trang lứa đã biết lợi dụng đêm tối, và đông đúc khi học phụ đạo ban đêm lúc vào bãi giữ xe để “lợi dụng” từ lúc lớp 9, nhưng mãi đến lớp 10 tôi mới bắt đầu bước chân vào “sự nghiệp” này Đó là 1 ngày nọ vào buổi chiều, lúc tan học, đang tư từ đi...
Trên sofa Lam nhấn mạnh con cặc cương cứng, to lớn vào lồn bà Hòa. Hắn nắc mạnh. Hai bộ phận sinh dục ngậm chặt vào nhau ra vào. Từng đường gân cọ sát vào thành âm hộ kéo ra những sợi nước ướt át. Bà Hòa thở mạnh tay bám chặt vào thành ghế ưỡn cong người hất lên, lâu lâu rên theo những cái nắc. Mặt bà đỏ rần khờ ra sung sướng trong cơn hoan lạc. Phần trên bà vẫn còn mặc nguyên áo dài nhung dạ tiệc sau đêm dạ hội tất niên năm 2009. Phía dưới cái quần lảnh trắng và quần lót kéo xuống tháo ra còn máng vào một gót chân. Lam nhìn khuôn mặt đẹp với mái tóc phủ dài trang điểm kỹ nhưng rối lên bởi những cái nắc mạnh bạo. Cơn nứng và sướng làm bà Hòa thở rất mạnh...
Đây là một khoảng ngắn trong cuộc đời tôi, đúng hơn là một loạt sự kiện đáng lo ngại trong những sự kiện xảy ra với tôi trong thời gian gần đây. Khi tôi tiết lộ ra chuyện này, tôi cảm thấy thật xấu hổ. Giờ tôi như một người rất khác biệt so với trước, và không hoàn toàn theo chiều hướng tốt. Tôi là Japio Mehta, một người đàn ông Ấn độ cao to và lực lưỡng. Một năm trước đây tôi đã phải trải qua một biến cố đau buồn trong cuộc đời: Vợ tôi đã qua đời trong lúc sinh nở. Giống như nhiều cuộc hôn nhân khác ở Ấn độ, hôn nhân của tôi cũng do được gia đình sắp đặt nhưng tôi vẫn yêu vợ tôi. Cái chết đột ngột của cô ta làm tôi rất đau buồn. Cha tôi đến an ủi tôi...
Tôi, một người đàn ông từng trải, phong lưu và có vợ. Tôi như một áng mây bồng bềnh khắp đó đây, tình yêu của tôi đã thuộc về vợ và đương nhiên phụ nữ với tôi bây giờ chỉ là tình dục. Em, người con gái hồn nhiên trong sáng. Nếu tất cả những gì phong trần nhất thuộc về tôi, thì những gì trong sáng nhất thuộc về em. 16 tuổi, em như một đóa hoa ban sớm, em xinh như một nàng tiên mà ai cũng muốn ngắm nhìn, em học giỏi, em biết đàn violon… Nói chung cuộc đời em bao phủ một màu hồng, ánh mắt trong veo của em là một màu xanh hi vọng cho một tương lai sáng ngời. … Tôi gặp em trong một buổi sáng mùa hè, những tia nắng vàng đuổi bắt nhau trên con đường trải nhựa chạy...
Là hoa được rạng rỡ khoe sắc trong nắng, lung linh đùa nghịch cùng sương mai đó mới là hạnh phúc. Nhưng có loài hoa trắng xinh chỉ âm thầm nở trong đêm tối, để lặng lẽ cúi đầu tàn úa khi nắng mai rực rỡ của buổi bình minh. Trong đêm tối u hoài liệu mấy người biết đến nó … Quỳnh là hoa hay hoa là Quỳnh chẳng biết nữa. Nhưng cuộc đời Quỳnh và loài hoa mà mình mang tên, suốt đời sống trong bóng đêm dài dằng dặc … một sớm mai rực nắng là quá xa xôi chăng? Cho lên mòn mỏi chỉ là đợi chờ, mười hai tuổi đang trong nhung lụa gấm hoa thì tai họa giáng xuống … mẹ mất vì tai nạn khi đang cố mang ô ra xe ôtô cho ba. Khi tiếng kèn xuân nữ ai oán vang lên...